Bài làm văn mẫu hay lớp 6.
Em Đã Từng Được Bạn Bè Người Thân Tặng Hay Cho Một Con Vật. Hãy Viết Bài Văn Tả Lại Con Vật Đó Và Nêu Cảm Nghĩ Của Em. |
Nhân ngày sinh nhật lần thứ chín của em, bác em tặng cho em một chú chó con. Chao ôi! Chú chó mới đẹp làm sao! Em bế chú lên tay và đặt ngay tên cho nó là “Gấu con”. Kể từ đó, em và Gấu đã gắn bó với nhau như đôi bạn tri kỉ.
Đúng như cái tên “Gấu con”, chú có thân hình rất mập mạp, béo tròn, ai nhìn cũng thấy thích mắt. Bộ lông của Gấu con màu vàng nhạt, trên sống lưng có vài đốm đen trông thật dỏm dáng. Cái đầu Gấu con chỉ bằng quả đu đủ nhỏ. Hai cái tai dựng đứng luôn nghe ngóng y như một chiếc ra-đa nhỏ vô cùng tính nhạy. Gấu con có đôi mắt khác hẳn với các bạn nó, mắt màu nâu sẫm mang vẻ tinh khôn kì lạ. Cái mõm nhỏ của Gấu lúc nào cũng ươn ướt, láng bóng. Gấu con có bốn chân béo lẫn, chắc nịch nhưng rất nhanh nhẹn. Những chiếc móng vuốt chưa sắc nhọn và những nệm thịt dày giúp cho bước chân của nó thêm lanh lẹ và nhẹ nhàng. Đấy, hôm nhà em bắt gà để làm thịt tiếp khách, cả nhà xúm vào bắt mà không được, thế mà Gấu con chỉ đuổi một lúc đã dồn chú gà vào một góc vườn, gà ta không dám chạy. Em chỉ việc vào túm lấy gà như bắt chim trong lồng vậy. Hôm đó, cả nhà phục tài Gấu con, gọi Gấu con là “cảnh sát”. Cái đuôi Gấu con lúc nào cũng cựa quậy như con lươn to đang trườn, trông phát khiếp. Thế mà mỗi khi em đi học về, Gấu con ra đón thì cái đuôi ấy cứ ngoáy tít, tỏ vẻ vui mừng lắm. Còn những lúc Gấu con bị bố em mắng, cái đuôi ấy cụp xuống trông thật đáng thương; lúc ấy, đôi mắt nó lấm lét, bước đi rất nhẹ, ra vẻ ngoan ngoãn lắm.
Gấu con mới có hai năm tuổi mà đã lập được “chiến công” rồi đấy. Chả là hôm ấy, cả nhà em đang ngủ, bỗng nghe tiếng “gấu, gâu, ắc, ắc” của Gấu con, bố em dậy mở cái đèn pin và cấm ngay cái gậy ở cạnh cửa chạy ra. Theo sự chỉ đường của Gấu con, bố em bắt ngay được tên trộm gà nhà em, tay hắn đang giữ hai con gà mái, nấp trong vườn. Sáng sớm tỉnh dậy, em được bố kể cho nghe về chiến công của Gấu con. Em vuốt ve chú, khen: “Gấu con giỏi quá!”
Vào các buổi sáng, Gấu con cứ chạy hết chỗ này đến chỗ khác, lăng xăng chẳng chịu ngồi yên. Buổi chiều, nó lại đi chơi với chúng bạn của nó. Tuy vậy, nó không đi chơi xa đâu, chỉ một tí là nó lại về nhà để trông chừng cái lũ gà hay bới bậy. Đến bữa, cả nhà ăn cơm, chú ta ngồi im ở ngoài. Thỉnh thoảng, em lại vứt cho nó miếng xương, nó tha ra vườn gặm với vẻ thích thú. Mỗi bữa, nó ăn hết một bát cơm đầy. Nó cũng không kén thức ăn đâu. Chỉ cần cơm thôi. Đặc biệt về đêm, nó thường nằm ngay cửa nhà, bất cử động tỉnh nào cũng không thể qua được đôi tai cực kì thính nhạy của nó. Bố em thuộc cả tiếng sửa của nó, tiếng nào là bình thường, tiếng nào là có động. Gấu không quản đêm hôm khuya khoắt, không ngại giá rét, nóng nực để canh giữ giấc ngủ ngon lành cho gia đình em. Em thích nhất là hôm nào cũng vậy, đi học về đến gần nhà, từ đằng xa, Gấu con đã nghe tiếng bước chân em, đã nhìn thấy hình dáng em, nó chạy nhanh ra đón. Những lúc ấy, em quên cả mệt, vui hẳn lên. Em và Gấu con cùng về nhà, Gấu con lúc thì chạy trước, lúc lại đi sau nhường bước cho em.
Mặc dù Gấu con mới về ở với gia đình em được hai năm nhưng nó đã là một thành viên không thể thiếu của gia đình. Tình cảm của em với Gấu con ngày càng thắm thiết. Đi đâu xa, em cũng rất nhớ nó. Hôm nào về mà không thấy nó ra đón là em cảm thấy buồn, phải đi tìm nó ngay. Em mong sao em và Gấu con bên nhau mãi mãi, cùng chung vui và cùng chia sẻ nỗi buồn.
No comments:
Post a Comment