Bà nội là người em yêu quí nhất.
Bà nội em năm nay đã sáu mươi tuổi rồi nhưng bà em vẫn còn khỏe mạnh. Vóc dáng bà hơi gầy, không cao lắm. Bàn tay bà khô ráp, có nhiều vết chai sần vì đôi bàn tay ấy phải làm rất nhiều việc từ việc nhà đến việc đồng áng. Nước da của bà râm nắng vì thời còn trẻ bà phải lao động nhiều để kiếm tiền nuôi gia đình. Tuy bà đã được nghỉ hưu, nhưng bà vẫn luôn làm việc nhà, giúp đỡ bố mẹ em. Có nhiều hôm, bà quét nhà, nấu cơm cho nhà em. Lúc bố em đi làm về, bố bảo: Sao con không quét nhà, nấu cơm mà lại để bà làm thế?
Em chưa trả lời bố thì bà đã bảo:
Là tôi tự làm đấy chứ không phải cháu nó nhờ đâu. Anh chị đi làm cả ngày, tôi ở nhà cũng chẳng có việc gì nên cũng muốn làm cho nó đỡ buồn chân tay chứ nó cũng có cho tôi làm đâu.
May quá, có bà đỡ lời cho chứ không thì bố mẹ lại la mắng em. Nghe bà phân bua như vậy, bố em chỉ nói nhẹ nhàng:
Thôi, mẹ làm cũng được nhưng mẹ làm ít thôi để cháu nó cũng phải làm thì nó mới quen việc nhà chứ.
Bà em là thế đấy. Ở xóm em, nhà nào có điều gì xích mích với nhau là bà em lại đến hòa giải. Bà em nói có tình có lí, hơn nữa bà em lại là người có uy tín trong dòng họ nên ai cũng quí và tin tưởng. Mọi việc bà giải quyết thật nhẹ nhàng.
Đối với em, bà thương em nhất. Ngay cả chuyện học hành của em, bà cũng là người quan tâm nhiều nhất. Tối nào bà cũng nhắc em ngồi học đúng giờ. Bà còn biết được cả hôm nào em bị điểm kém, hôm nào được điểm tốt. Thế bà mới tài chứ! Ngày em được gọi vào học ở đội tuyển học sinh giỏi, bà mừng đến phát khóc. Bà chăm sóc em từ bữa ăn đến giấc ngủ. Có lần em bị sốt, suốt ngày bà ở bên em, cho em uống thuốc, bón cháo cho em ăn để em chóng khỏi. Lúc em khỏi sốt, em gục đầu vào lòng bà và nói:
Bà ơi! Cháu cám ơn bả nhiều lắm!
Bà cũng rất cảm động, bà chỉ nói nhỏ thôi: ơn với chả huệ cái gì, anh mông anh ốm mà tôi vui à?
Sau mỗi lần như thế, em càng cảm thấy yêu quí bà hơn. Càng ở bên bà, em càng học được nhiều điều hay, lẽ phải từ những câu chuyện cổ tích bà thường kễ và từ chính tình cảm của bà.
Bà nội dạy cho em nhiều điều bổ ích về lẽ Sống làm người. Nếu em được một điều ước thì sẽ ước là bà sống mãi với em, để em được mãi trong vòng tay yêu thương, âu yếm của bà.
No comments:
Post a Comment