Bài văn tả cảnh đường phố nơi em sống vào một buổi sáng. - Những Bài Văn Mẫu Hay, Cách Luyện Viết Văn Hay Điểm Cao.

Những bài văn mẫu hay chọn lọc. Những bài văn nghị luận xã hội chọn lọc, Phương pháp làm văn tự sự miêu tả, Luyện viết văn hay đạt điểm cao. Tổng hợp và tuyển chọn những bài văn mẫu hay chọn lọc các cấp học từ lớp 1,2,3,4,5,6,7,8,9,10,11,12. Sách văn mẫu tham khảo dành cho các em học sinh như 100 bài văn hay, 270 đề và bài văn hay, 199 bài văn hay, những bài văn mẫu, bồi dưỡng năng khiếu ngữ văn.

Boxed(True/False)

test banner

Post Top Ad

Responsive Ads Here

Bài văn tả cảnh đường phố nơi em sống vào một buổi sáng.

Share This
Hôm qua trời mưa suốt cả đêm nên hôm nay buổi sáng rất mát mẻ. Không khi sau mưa vô cùng tươi mới, trong lành. Tôi hít một hơi thật sâu bầu không khí mát lạnh của buổi sớm mai và cảm thấy rất khoan khoái, dễ chịu. Cây cối, hoa cỏ khắp nơi đều như vừa được tắm gội sạch sẽ, đang căng tràn nhựa sống. Trên đường phố xuất hiện rất nhiều chiếc dù màu sắc sặc sỡ. Trông chúng tựa như những cây nấm nhỏ xinh trang trí cho con phố lớn thêm đẹp.

Con đường tôi đi đang được sửa chữa. Vừa băng qua một ngã tư, tôi thấy một đám đông đang ra sức đẩy một chiếc xe tải lớn chở đẩy hàng hóa bị lún xuống bùn. Vừa đấy, mọi người vừa hô to: “Một, hai, ba!” Tuy cũng muốn giúp họ nhưng tôi biết mình chỉ làm vướng tay vướng chân họ thôi. Vì thế, tôi vẫn tiếp tục đi, lòng âm thầm cổ vũ họ.

Đúng lúc ấy, một bác trung niên đạp xe vượt lên trước tôi; do căn phải ổ gà nên bác bị lạc tay lái, khiến cả người lẫn xe đều ngã bổ nhào xuống lòng đường. Thật không may, chiếc bình thủy nhỏ buộc trên xe bác bung ra, làm món súp đặc bên trong văng tung tóe lên người một anh thanh niên ăn mặc sang trọng đang đi bộ trên lề đường. Những người đi đường dừng lại nhìn, ai cũng cho rằng chắc chắn anh thanh niên rất tức giận.

Tuy nhiên, khác với sự phỏng đoán của mọi người, anh thanh niên kia không những không lo lau súp dính trên người mà còn chạy nhanh đến để đỡ bác trung niên đứng dậy. Vừa đỡ anh vừa ân cần hỏi han: “Bác có bị đau không, có cần đi bệnh viện không?” Bác trung niên vội vã trả lời: “Tôi không sao, chỉ vì hấp tấp đưa thức ăn cho người nhà đang nằm trong bệnh viện nên đi nhanh quá, không thấy ổ gà... Bộ quần áo của anh đẹp như vậy... Tôi thành thật xin lỗi.” Anh thanh niên cười: “Không sao, chuyện nhỏ thôi mà, bác đừng lo.” Nói rồi, anh thanh niên lấy ngón tay quệt lên chỗ súp dính trên áo rồi đưa lên miệng nếm thứ. Xong, anh gật gù: “Món súp này ngon lắm! Bộ quần áo của cháu hôm nay thật có lộc ăn!” Nghe anh nói đùa, mọi người xung quanh cười ấm lên, bác trung niên cũng bối rối cười theo. (Đúng là một anh thanh niên tôi bụng! )

Thấy mọi chuyện tốt đẹp, đám đông tán ra, tôi cũng ráo bước đến trường. Quay đầu lại nhìn, tôi thấy chiếc xe tải bị lún lúc nãy đã được mọi người đẩy lên khỏi vũng bùn. (Nhiều người góp sức, chuyện gì cũng làm được. )

Bầu trời hôm nay dường như cao và xanh hơn mọi ngày khi xung quanh tôi đầy ắp những điều tốt đẹp.

Những bài văn hay nên đọc:

No comments:

Post a Comment

Post Bottom Ad

Responsive Ads Here

Pages