Bài văn: Tâm sự một con chó bị lạc chủ. - Những Bài Văn Mẫu Hay, Cách Luyện Viết Văn Hay Điểm Cao.

Những bài văn mẫu hay chọn lọc. Những bài văn nghị luận xã hội chọn lọc, Phương pháp làm văn tự sự miêu tả, Luyện viết văn hay đạt điểm cao. Tổng hợp và tuyển chọn những bài văn mẫu hay chọn lọc các cấp học từ lớp 1,2,3,4,5,6,7,8,9,10,11,12. Sách văn mẫu tham khảo dành cho các em học sinh như 100 bài văn hay, 270 đề và bài văn hay, 199 bài văn hay, những bài văn mẫu, bồi dưỡng năng khiếu ngữ văn.

Boxed(True/False)

test banner

Post Top Ad

Responsive Ads Here

Bài văn: Tâm sự một con chó bị lạc chủ.

Share This
Tuyển chọn những bài văn mẫu hay nhất đạt điểm cao để các em học sinh tham khảo giúp học tốt Ngữ Văn tập làm văn mẫu.

Bài văn:  Tâm sự một con chó bị lạc chủ.


Tiếng người hú, tiếng tù và thúc giục, tiếng sủa ăng ắng của lũ bạn tôi làm náo động cả góc rừng. Không lẫn vào đầu được là tiếng sủa “gầu gân” dư âm và vang dội của tôi, một con chó săn lão luyện. Một tiếng súng chút chùa đã kết thúc cuộc đời một chủ dê núi.


Không, chú tạ chỉ khuỵu xuống một lát rồi ngồi dậy, lấy hết sức bình sinh chạy bán sống bán chết. Như bị xúc phạm, tôi lao lên như một mũi tên, xông thẳng đến phía con mồi. Ngang qua suối cạn, con mồi vấp ngã gục xuống, tôi lao đến hồi tiếp hai cú vào gáy. Dê núi tắt thở. Mọi người lục tục chạy đến, vui mừng khiêng chiến lợi phẩm về. Ông chủ vỗ nhẹ vào hai má của tôi, khen rối rít: Tốt lắm, Giỏi lắm!

Cuộc đi săn tiếp tục. Tôi lại chạy trước, mũi khịt khịt đánh hơi liên tục, hi vọng lập thêm chiến công. Đây rồi! Có mùi gì hàng hắc cùng tiếng Sột Soẹt khe khẽ Một bóng đen vụt qua. Tôi mê mải lao theo...

Bỗng một quả rừng rơi xuống trúng lưng làm tôi giật mình. Con mồi chạy đâu mất. Mà tiếng người cũng chỉ thoảng trong gió. Tôi dừng lại nhìn quanh..

Sao mà im ắng quá vậy? Trời bắt đầu tối sẫm lại. Tôi vội vàng chạy theo lối cũ trở về.

Nhưng dường như càng chạy càng không thấy lối ra. Mỗi gốc cây ngọn Cỏ quanh tôi xa lạ như chưa gặp bao giờ. Cây cối rậm rịt, bóng tối như bưng lấy mất, như bịt chặt tai. Tôi mệt mỏi rã rời tìm một hốc cây có nhiều lá khô năm cho đỡ mệt. Chỉ mong sao ngủ quên đi cho đến khi trời sáng. Nhưng bóng tối, cảnh lạ làm tôi không sao chợp mắt được. Cơn đói cồn cào làm tôi nhớ bát cơm cùng tí xương và chút nước canh mà ông chủ thường đem đến cho tôi sau bữa cơm chiều của cả nhà. Họ nhà chó chúng tôi vốn dũng cảm nhưng xung quanh yên ắng quá khiến tôi thèm hơi ẩm từ bàn tay người. Ông chủ tôi quý tôi lắm. Ông rất ít nói. Khi nào vui vẻ, hài lòng, ông thường vuốt vuốt bộ lông mượt của tôi, vỗ vỗ vào má tôi và khen: Giỏi lăm! Tốt lắm. Còn tôi ngước nhìn ông, mắt sáng long lanh như thầm cảm ơn và đuôi thì ngoáy tít mừng rỡ.

Chạy suốt ngày, giờ đây tôi thấy mệt. Nhớ có lần mải chạy theo mồi, bàn chân trước của tôi vấp vào đá tóe máu. Ông chủ đã kiếm và bịt vào vết thương rồi băng bó cho tôi. Suốt những ngày tôi đau chân, ông chủ xích tôi nằm yên bên bậc Cầu thang, không cho chạy nhảy. Sáng sáng, ông tháo xích dắt tôi đi một Vòng quanh xóm. Nhờ thế mà chân tôi mau lành.

Những bài văn mẫu hay:


No comments:

Post a Comment

Post Bottom Ad

Responsive Ads Here

Pages